Mô tả sản phẩm
Là người miền Tây, ai chẳng biết đến món dân dã với khẩu vị địa phương mà nơi nào cũng có là bún mắm. Nhưng nếu một ông Tây thích bún mắm tới mức ghi lại ước nguyện cuối đời của mình là được ăn bún mắm trước khi chết như sao đầu bếp Bobby Chinn thì đúng là đủ điều kiện cấu thành tin tức. Những câu chuyện người nổi tiếng trong ngành ẩm thực mê món ăn Việt Nam có thể kể hoài không hết.
Với tất cả sự khiêm tốn cần có trong tác phẩm đầu tay của nhóm tác giả từng trăn trở xem nên đặt tên tập sách là gì cho các thực phẩm sẽ viết. Bắt đầu là tinh hoa, tinh tuý, rồi đặc sản, đặc biệt…. nhưng xem ra tất cả những mỹ từ trên không thật sự phù hợp với các món ăn dân dã của đồng bằng phương Nam khi so sánh với các cao lương mỹ vị của kinh đô Huế, hay các đặc sản tập trung của các làng nghề miền Bắc, nơi nhà văn Vũ Bằng một thời đã trăn trở tương tư mà viết nên Thương nhớ mười hai. Với lịch sử không dài so với các vùng miền phía Bắc, các làng nghề miền Nam thường không tập trung, hàng quán thì “dọc đường gió bụi” như chính các món ăn cùng tên nhưng lại vô cùng đa dạng và sáng tạo đến mức nhiều khi cũng không thực sự có một công thức chuẩn mực nào. Nguyên liệu thường được kiếm ngay trong vườn nhà, con sông trước mặt, hay ruộng đồng phía sau. Chúng tôi dừng lại ở tựa đề Hương Vị Miền Tây, để nói lên sự đơn giản mà phong phú, đậm đà mà chất phác, quyến rũ, nhẹ nhàng, mà mê hoặc của những món ăn “vô chiêu lại là tuyệt chiêu” của vùng đất được mệnh danh là vựa lúa của Việt Nam. Và hơn thế nữa ĐBSCL xứng đáng là kho tàng sáng tạo ẩm thực của Việt Nam.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.