BÁNH NẮN LÁ MƠ XANH – DỊU DÀNG HƯƠNG KÝ ỨC QUÊ NHÀ
Nhà văn Vũ Bằng trong bài Dựng, cuốn sách “Món lạ miền Nam” viết: “Tôi yêu miếng ngon miền Nam nhiều là vì nó lạ – lạ đến nhiều khi không thể tưởng tượng được – vì chính những cái lạ đó đã cho tôi thấy rõ hơn tính chất thực thà, bộc lộ và chất phác của miền Nam.”
Một bữa người bạn thân cùng quê Mỹ Tho, hỏi còn nhớ bánh nắn lá mơ xanh không, lại nhà tao đãi cho ăn đã đời. Thật ra loại bánh này làm bằng bột công nghiệp, se thành sợi như bánh tằm chớ không phải thứ tôi ăn hồi còn nhỏ xíu.
Vật liệu chế biến dễ kiếm, rẻ tiền gồm bột gạo, bột năng, trái dừa khô, vài rổ lá mơ xanh, lá dừa nước, lá mít, lá chuối nhưng chế biến thì không ít công phu.
Bà ngoại tôi ưa dùng loại bột xay từ “gạo đá” hơi cứng, khô, nếu nấu cơm thì nuốt không trôi song dùng làm bánh, bún, hủ tiếu… thì ngon, dẻo khỏi chê. Còn cái khuôn để hấp bánh chính là lá dừa nước, lá mít hay lá chuối non. Lá dừa nước cắt đầu, đuôi cho gọn, đẹp, cạo sạch rồi rửa sạch, lau khô, có thể dùng lá mít hay lá chuối non để bánh ra lò có nhiều hình dáng ngộ nghĩnh khác nhau. Chị tôi ngắt cục bột đặt lên lá dừa nước hay lá mít, nắn nhẹ cho lớp bột tráng đều lớp mỏng trên lá. Nếu là lá mít, tráng xong thì lấy cuống lá xỏ vào phần đuôi cuốn tổ tròn để vào xửng hấp. Vì thế có người còn gọi tên món này là bánh lá mít, bánh lá mơ hay bánh lá mít rau mơ.
Làm bánh nắn lá mơ xanh thì cả nhà quây quần, đầm ấm bên bếp lửa, cùng làm mới vui. Đứa tráng bột lên lá, đứa canh nồi nước sôi sùng sục bỏ vào hấp, đứa khác vớt lá bánh chín ra ngồi gỡ từng miếng, rồi chuyền tay cho đứa nữa tráng bột tiếp, nên cần có hơn hai nồi hấp mới nhanh. Có thể quay vòng tráng đến chục lần mà màu lá vẫn xanh mướt. Hồi nhỏ, tôi cứ thắc mắc hoài sao cái mùi lá mơ xanh hăng, khó ngửi, sau khi vò lấy nước cốt hòa vào bột gạo, bột năng hấp lên lại có mùi ngai ngái, thanh thoát, quyến rũ lạ lùng đến thế!
Trần Hữu Dũng
(Trích Bánh nắn lá mơ xanh, Dịu dàng hương ký ức quê nhà – Tập sách Hương vị bánh miền Tây)

